Hồi ấy, khi Ông nhậm chức Chủ tịch QH, là người làm báo xuất thân từ khoa Ngữ văn Đại học Tổng hợp, tôi có ý chê Ông khi Ông đọc câu Kiều Nghĩ mình phận mỏng cánh chuồn.Tôi nói với cương vị ấy, sao Ông lại lẩy câu Kiều ở hoàn cảnh ấy của Kiều. Sau này hiểu hơn, tôi mới thấy thông cảm vì tôi biết Ông thật sự chân thành.
Trước đấy, dư luận về Ông không nhiều, nhưng không phải dư luận hay, Ông được ghép chữ LÚ ngay sau tên của mình cùng vần vè với người khác gán với chữ tham, chữ gian, chữ gì gì nữa, nói chung là chẳng hay ho gì. Đọc cả câu ấy, phải sau rất nhiều năm, và hình như cho đến bây giờ tôi mới thật hiểu. Hiểu ra cái thâm thúy của dân gian: Họ chê người ta. Họ khen Ông bằng cái cười mỉm, nụ cười thoáng qua như Nguyễn Ái Quốc tả nụ cười của Phan Bội Châu. Ấy là, Ông sạch, sạch quá, mình Ông sạch. Sạch như Ông chắc phải như Khuất Nguyên mà tìm tới sông Mịch La thôi, sạch như thế với thói đời xưa nay bẩn, thì là lú lẫn thật rồi.
Anh Đông, thư ký của Ông kể, khi về nhận Bí thư Thành ủy Hà Nội, Ông xòe bàn tay bảo, mình với cậu thi đua nhé. Hai bàn tay ấy hôm nay vẫn còn trắng.
Dài dòng như vậy về dư luận chỉ để nhớ lại chuyện cách đây 4 năm Ông gọi Tổng biên tập Báo Người đại biểu nhân dân tới gặp Ông, Ông hỏi chuyện làm báo, hỏi chuyện thu nhập của anh em và hỏi thật khéo hoài bão của người phụ trách tờ báo... Sau đó, Ông với tư cách Chủ tịch QH đã ký Nghị quyết 816 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội đổi tên Báo thành Báo Đại biểu nhân dân, nâng cấp thành Báo loại I, cấp tổng cục và trực tiếp ký Nghị quyết bổ nhiệm Tổng biên tập Báo ĐBND cho đồng chí Hồ Anh Tài. Anh Trần Đình Đàn, Chủ nhiệm VPQH lúc đó kể lại có ý kiến đề nghị phụ cấp cho Tổng biên tập là 1,3, nhưng nếu phụ cấp 1,3 thì quyền ký quyết định lại thuộc Ban Tổ chức Trung ương, còn phụ cấp 1,25 thì thuộc lĩnh vực QH quyết. Đắn đo một chút, Chủ tịch QH Khóa XII quyết định để chính mình ký nghị quyết bổ nhiệm.
Nhưng, cũng vẫn theo nguyên Chủ nhiệm VPQH Trần Đình Đàn, ở Nghị quyết 816 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội Khóa XII có điều khoản lúc đầu được soạn như sau: Văn phòng Quốc hội là cơ quan chủ quản của Báo Đại biểu nhân dân. Ông Chủ tịch QH Khóa XII đọc rất kỹ và hạ bút thêm vào hai chữ Văn phòng Quốc hội là cơ quan chủ quản của Tòa soạnBáo Đại biểu nhân dân. Ông giải thích như thế phù hợp với Luật Báo chí là có cơ quan chủ quản, nhưng VPQH quản lý Báo ĐBND về mặt hành chính, còn Báo ĐBND là Tiếng nói của Quốc hội nên chỉ đạo nội dung là Thường vụ Quốc hội và giao cho anh Uông Chu Lưu, Phó chủ tịch QH chỉ đạo nội dung của Báo.
Kỹ lưỡng đến thế, chặt chẽ từ pháp lý đến tình người như thế còn được mấy ai nhỉ?
Hồi mới có Nghị quyết Trung ương 4, dân và cán bộ thì thích, nhưng có kẻ ghét, có kẻ đặt điều bảo nghe nói chụp được cả ảnh bà nhà ông ấy nhận phong bì. Anh em có hỏi, tôi có nói: Họ không nói được gì ông ấy thì họ bảo bà ấy, như tôi biết bà ấy không có tính ấy, tay bà ấy không biết cầm cái phong bì đâu. Ai biết cầm nhìn biết liền.
Ấy là vì Văn Bông đã viết ra thì tôi đành viết thêm thôi chứ không có ý gì khen chê. Bởi, dư luận có khi có cái ranh mãnh của nó. Như, có người bảo Nghị quyết Trung ương 4 có làm gì được ai đâu. Thế thì, ngẫm mà xem, sao có nhiều kẻ xấu sợ nó đến thế?