669256
Thứ tư, ngày 01 tháng tám năm 2012
Đây là bài của lão bọ Lập, mình chả thêm một dấu phảy. Nghĩ thương bọ quá. Khóc kiểu này có mà khóc đến lúc sao Hỏa đóng băng.
Vừa đọc bài Đã nhận ra ai là địch? của bác Trần Kinh Nghị (Tại đây) Đáng lẽ đăng lên cho bà con xem nhưng lại ngứa mồm, nói thêm đôi câu.
Bác Nghị kể chuyện đi nghe Tuyên huấn nói chuyện thời sự. Tưởng thời sự thế nào, té ra mấy chuyện cũ rích dân chúng đã biết từ tám hoánh.”Từ chuyện QH ta thông qua Luật Biển bị TQ phản ứng bằng hàng loạt hành động gây hấn như rao bán 9 lô dầu khí, thành lập thành phố Tam Sa; dọa dẫm, xuyên tạc, khiêu khích ….đến chuyện TQ sử dụng “chiếc gậy và củ cà rốt” khiến Cămpuchia phản bội ASEAN, v.v.“ Hi hi bác Nghị rất tinh đã nhận ra mùi tuyên huấn, lạc hậu đến độ mốc meo lại làm bộ quan trọng lắm, mới mẻ lắm. Bác Nghị viết: “ý chính toát lên từ buổi phổ biến tình hình đúng như vị diễn giả đã nói:…để đảng viên và nhân dân khỏi mất cảnh giác”!, hàm ý là Lãnh đạo cấp trên đã cảnh giác rồi, bây giờ đến lượt nhân dân cũng phải cảnh giác, nếu không thì nguy to! ” Hi hi… chết cười. Té ra cấp trên bây giờ mới biết ai là địch, mới kịp thời cảnh giác. May quá may quá.
Nhưng nhận định sức mạnh thằng địch như thế nào? Ông tuyên huấn này nói:”Nếu TQ tẩy chay thương mại với Mĩ thì dân Mĩ sẽ không có chiếc quần để mà mặc”; và “Nếu bị TQ tẩy chay, Việt Nam sẽ gay go với hàng loạt người thất nghiệp”…(!?) Ha ha ha. Ối cha mẹ ơi, tuyên huấn thế kỉ 21 giống y chang tuyên huấn đầu thế kỉ 20. Hèn gì dân viết lách tụi mình gần thế kỉ nay khốn khổ vẫn hoàn khốn khổ!
Chợt nhớ câu ca đời mới: “Hòn đất mà biết nói năng/ Thì ông tuyên huấn hàm răng chẳng còn“.
Lại chợt nhớ câu chuyện của họa sĩ Đinh Vũ Hoàng Nguyên, đại khái hai ông bạn gặp nhau. Ông A hỏi:Thế ông đợt này ở nhà làm gì? Ông B trả lời:Thì vẫn công tác đảng thôi. Nghề công tác Đảng được dân hiểu như nghề tuyên huấn nên ông B mới kêu lên: Chết chết. Phải kiếm việc gì tử tế mà làm không thì khốn!
Hi hi nghề tuyên huấn có từ khi nào nhỉ? A, nhớ rồi nhớ rồi, từ khi có Đảng!
Nguyễn Quang Lập
Hi hi hu hu
Vừa đọc bài Đã nhận ra ai là địch? của bác Trần Kinh Nghị (Tại đây) Đáng lẽ đăng lên cho bà con xem nhưng lại ngứa mồm, nói thêm đôi câu.
Bác Nghị kể chuyện đi nghe Tuyên huấn nói chuyện thời sự. Tưởng thời sự thế nào, té ra mấy chuyện cũ rích dân chúng đã biết từ tám hoánh.”Từ chuyện QH ta thông qua Luật Biển bị TQ phản ứng bằng hàng loạt hành động gây hấn như rao bán 9 lô dầu khí, thành lập thành phố Tam Sa; dọa dẫm, xuyên tạc, khiêu khích ….đến chuyện TQ sử dụng “chiếc gậy và củ cà rốt” khiến Cămpuchia phản bội ASEAN, v.v.“ Hi hi bác Nghị rất tinh đã nhận ra mùi tuyên huấn, lạc hậu đến độ mốc meo lại làm bộ quan trọng lắm, mới mẻ lắm. Bác Nghị viết: “ý chính toát lên từ buổi phổ biến tình hình đúng như vị diễn giả đã nói:…để đảng viên và nhân dân khỏi mất cảnh giác”!, hàm ý là Lãnh đạo cấp trên đã cảnh giác rồi, bây giờ đến lượt nhân dân cũng phải cảnh giác, nếu không thì nguy to! ” Hi hi… chết cười. Té ra cấp trên bây giờ mới biết ai là địch, mới kịp thời cảnh giác. May quá may quá.
Nhưng nhận định sức mạnh thằng địch như thế nào? Ông tuyên huấn này nói:”Nếu TQ tẩy chay thương mại với Mĩ thì dân Mĩ sẽ không có chiếc quần để mà mặc”; và “Nếu bị TQ tẩy chay, Việt Nam sẽ gay go với hàng loạt người thất nghiệp”…(!?) Ha ha ha. Ối cha mẹ ơi, tuyên huấn thế kỉ 21 giống y chang tuyên huấn đầu thế kỉ 20. Hèn gì dân viết lách tụi mình gần thế kỉ nay khốn khổ vẫn hoàn khốn khổ!
Chợt nhớ câu ca đời mới: “Hòn đất mà biết nói năng/ Thì ông tuyên huấn hàm răng chẳng còn“.
Lại chợt nhớ câu chuyện của họa sĩ Đinh Vũ Hoàng Nguyên, đại khái hai ông bạn gặp nhau. Ông A hỏi:Thế ông đợt này ở nhà làm gì? Ông B trả lời:Thì vẫn công tác đảng thôi. Nghề công tác Đảng được dân hiểu như nghề tuyên huấn nên ông B mới kêu lên: Chết chết. Phải kiếm việc gì tử tế mà làm không thì khốn!
Hi hi nghề tuyên huấn có từ khi nào nhỉ? A, nhớ rồi nhớ rồi, từ khi có Đảng!
Hi hi hu hu.
Nguyễn Quang Lập
Đấy em lề Đảng nên khen Đảng và Chính phủ hết lời đấy nhá, kệ xác bọn Lề Dân nói năng tầm bậy .
Ôi, Đảng và Chính phủ vĩ đại quá!