Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

Có một con c... khác!


Có một con c... khác!

danhconNhân chuyện “con c... tự do” của trung tá công an Vũ Văn Hiển, nhắc lại một con c... khác trong mẩu chuyện thời chiến tranh của ông Hồ Nghinh.
          Một lần, ông Nghinh Bí thư đặc khu ủy Quảng Đà đi chỉ huy chiến dịch. Trận đánh do ông chỉ huy bị thua tơi tả. Sách vở hay gọi là sai lầm về chiến lược chiến thuật chi đó. Nhưng dân Quảng không gọi vậy, họ bảo trận đó ông Nghinh bị thua do đánh dở, dở ẹc!
          Trên đường rút lui (chạy trốn) về căn cứ, gặp một lão nông đang tụt quần đứng đái, đái như trút giận điều chi đó ngay trên nóc hầm trú ẩn dành cho Bí thư đặc khu ủy Quảng Đà. Thấy ông Nghinh cùng mấy tay cận vệ đi tới, lão vẫn vừa vểnh c... đái vừa ném theo một câu khó chịu: “đánh như con c…!”.
          Mấy tay cận vệ nghe vậy tức giận, trợn trừng mắt hùng hổ xông đến định bắt nhốt “thằng phản động”. Nhưng Hồ Nghinh ngăn lại: “họ nói đúng!”. Ông bảo: đó là người dân có lòng yêu nước, họ khao khát thắng mà mình đánh dở ẹc để thua nên người ta tức, họ chửi cho là đúng rồi. Không yêu nước, không một lòng theo cách mạng thì họ sẽ không mắng như thế.
          Trong chiến tranh, và ngay cả bây giờ, rất hiếm hàng quan cỡ Hồ Nghinh biết nghe lời nói thật của dân, biết nghe và dám nghe dân chửi! Ăn phá đục khoét hết của dân, điều hành đất nước như... nhưng nghe dân tình lên tiếng phản đối, chửi mắng tí là chụp ngay cái mũ “chống phá phản động”. Nhiều quan tài sức như con c... nhưng lại quen thói chửi mắng dân. Trong khi những câu chửi đó đáng phải ném về phía họ.